Tử Khê về nhà, mở cửa ra đã ngửi thấy mùi nước hoa nồng đậm, cô nhíu mày lại, thì ra cơn ác mộng còn chưa có chấm dứt.
“Đứa con gái chết tiệt kia, mày chơi bời lêu lổng ở chỗ nào, bây giờ mớivề?” Giọng nói the thé của An Dạ Vũ ở trong căn phòng trống trải đặcbiệt vang dội.
Tử Khê không nhìn đến mẹ kêu gào, trở về phòng lấy quần áo đi tắm còn chuẩn bị đi ngủ . Cô hôm nay quá mệt mỏi rồi, thầmnghĩ ngủ một giấc thật ngon, còn phải nghĩ xem những ngày sau này phảiứng phó với lth như thế nào.
An Dạ Vũ nổi giận, liền tiến lên nắm tóc của cô: “Đứa con gái chết tiệt kia, mày có nghe được tao nói chuyện với mày không? Mày điếc sao?”
“Mày không nên thay ổ khóa, taokhi nào thì cho mày thay đổi ổ khóa chứ?” Đầu cô đau như đòi mạng, vừađổi khóa cửa, mẹ cô quả nhiên lại có biện pháp đánh một cái chìa khóamới của phòng cô. Không cho bà ta đi vào phòng một chút, bà liền hô togọi nhỏ, cô không biết bao nhiêu lần đã bị các hộ gia đình lầu trên lầudưới trách cứ! Cô cứ đổi ổ khóa mới, An Dạ Vũ chưa đến vài ngày là đã có được chìa khóa phòng mới của cô, cô thật sự khâm phục mẹ cô đúng làkhông gì không làm được.
“Như thế nào? Tao có chìa khóa thì làmsao? Tao là mẹ của mày, tao sinh mày ra , nuôi dưỡng mày, mày ngay cảcửa phòng cũng không cho tao vào?” An Dạ Vũ tức giận đến đỏ mặt, rồi gắt gao đánh lên cánh tay của Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535794/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.