Toàn bộ buổichiều, Lâu Tử Khê cũng không có xuất hiện, Lâu Tử Hoán rất hài lòng, rốt cục đã cho cô gái kia một bài học, vẻ mặt ảm đạm trên mặt Nhược Hi cũng đã biến mất. Nhìn bộ dạng em gái tươi cười vui vẻ, Lâu Tử Hoán vừa lòng thỏa ý.
Bữa tiệc đến 4 giờ chiều mới kết thúc, Lâu Nhược Hi giữlại mấy bạn ở phòng ăn bữa cơm thân mật, hắn phá lệ cho phép Nhược Hitới quan bar mở mang kiến thức, hắn lại còn làm tài xế đưa mấy nữ sinhđi, làm cho mấy nữ sinh kia hét chói tai không ngừng. Hơn 10 giờ, hắnmới chở Nhược Hi đang uể oải trở về. Chờ lừa được Nhược Hi đi ngủ, hắnnhìn đồng hồ đã là 11 giờ.
Hắn trở lại trong phòng, chung quy cảm thấy toàn thân khó chịu, tắm xong, nằm trên giường lật qua lật lạikhông cách nào đi vào giấc ngủ. Đột nhiên, hắn ngồi dậy, từ buổi chiềuđến bây giờ tối muộn, chưa từng trông thấy An Tử Khê. Hắn nhớ khi cònbé, có một lần, An Tử Khê ăn trứng gà, bị đưa đến bệnh viện cấp cứu, ởbệnh viện một tháng.
Hắn nhanh chóng xỏ giày, lao ra khỏi cửaphòng, đi tới cửa phòng Tử Khê, hắn do dự. Nữ nhân kia đáng ghétnhư vậy, cần phải cho cô ta một bài học, không cần quan tâm cô ta làm gì. Hắnxoay người chuẩn bị quay trở về phòng ngủ, lại nghe bên trong cánh cửatruyền đến tiếng rên rỉ rất nhỏ, hắn cam chịu vẫn là mở cửa phòng cô ra.
Lâu Tử Khê co rút trên giường, những chấm đỏ trên mặt cơ hồ như máu, môiphát run. Hắn vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535783/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.