Vài giây trước khi tiếng nói hạ xuống, Kỷ Hành liếc nhìn về phía Vệ Tuấn, người sau khẽ vuốt cằm.
Tô Nhĩ cách gần đó, thấy rõ mấy người chơi giá trị võ lực khá cao đã chuẩn bị tốt để chạy trốn.
Trong phó bản, có quỷ là có thể liều chết đánh cược một lần, còn... giống như ông lão này, khả năng đánh thắng cực kỳ nhỏ bé.
Kỷ Hành tối hôm qua đã an bài xong, ông lão cực kỳ yêu thích những con rắn này, một khi đối phương động thủ, bọn họ sẽ ngay lập tức công kích con rắn, rồi tách ra chạy trốn.
Trước mắt ông lão đã bị bọn họ làm cho tức giận đến đỉnh điểm.
"Không biết sống chết." Khẽ quát một tiếng, bị hình ảnh con rắn chết trôi lềnh bềnh trong giếng nước kích thích, bàn tay ông lão trong nháy mắt nổi đầy vảy, chộp về phía Tô Nhĩ.
"..."
Tô Nhĩ bối rối, vì cái gì hết lần này tới lần khác chọn mình vậy?
Nỗ lực ổn định lại tâm thần, ngửa mặt lên trời cao giọng nói: "Thần Toán Tử, cứu tôi!"
Tiếng nói này phát ra, động tác của ông lão chậm lại giữa không trung, không vì cái khác, Tô Nhĩ nhìn qua không có quá mức sợ hãi. Cuối cùng có cảm giác bị một tên tiểu bối hù dọa thật sự quá mất mặt, lấy lại tinh thần cười lạnh một tiếng: "Hôm nay dù có là Thiên Vương lão tử đến..."
Còn chưa dứt lời, đã bị một đòn tấn công chí mạng lùi về sau ba bước.
Vệ Tuấn quét mắt nhìn Kỷ Hành trước đó chuẩn bị lên kéo Tô Nhĩ về, buồn bực đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-bay-dem/898537/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.