Tô Nhĩ: "Tôi nấu bát mì mất một vạn sáu đấy, không ngon à?"
Cậu có một suy đoán táo bạo, quỷ quái càng lợi hại, mức tiền thưởng nhận được càng nhiều. Ví dụ như trong nhiệm vụ hôm qua, quái vật và lão bà bà đã trả thù lao tối đa, đáng tiếc quái vật thiên về dùng độc, thứ này đối với người thì có ích, nhưng đối với đồng loại có lẽ sẽ giảm bớt hiệu quả đi nhiều.
Như vậy, thợ trồng hoa có lẽ là có thực lực yếu nhất trong lâu đài.
Tô Nhĩ thản nhiên từ trong túi áo lấy ra con búp bê, sắc mặt thợ trồng hoa khẽ biến, trong mắt hiện lên một tia kiêng kị: "Tại sao cậu lại có đồ vật của bà già đó?"
Tô Nhĩ duỗi tay ra dưới ánh mặt trời rồi vẫy vẫy, làn da càng trở nên trắng nõn hơn.
"Bà ta rất thích tay của tôi," Tô Nhĩ cười nói: "Nếu có người bắt nạt tôi, tôi sẽ lấy đôi tay này đi đổi, để bà bà đến đòi lại công bằng."
Nhân loại có bản năng cầu sinh, phản ứng lúc đầu của thợ trồng hoa là cảm thấy vớ vẩn, nhưng mà lúc cúi đầu nhìn xuống thùng canh thịt viên đầy dầu mỡ, lập tức lâm vào trầm mặc.
Nhìn thấy trong mắt đối phương có một tia kiêng kị, Tô Nhĩ hài lòng cong cong khóe miệng.
Mơ hồ cảm giác được điều gì đó, giương mắt nhìn lên liền vừa vặn chạm mắt với Diêu Tri trước mặt. Người sau nhìn chằm chằm vào cái đĩa trong tay cậu và cái thùng thịt viên đã có chút nguội, đột nhiên tháo kính mắt xuống, tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-bay-dem/898530/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.