Nếu như người đang nói chuyện với Tô Nhĩ là Triệu Tam Lưỡng, sau khi hắn tại nhận được tin nhắn nhất định sẽ bảo trì im miệng không nói, cũng dặn dò không nên tìm đường chết.
Nhưng Kỷ Hành và Tô Nhĩ có điểm giống nhau, bọn họ tuyệt đối sẽ không xem thường người chủ trì, nhưng cũng sẽ không xen lẫn quá nhiều sợ hãi... Vì vậy Kỷ Hành cũng không lại tiến hành khuyên bảo.
[cuối tháng trước không thay đổi chủ ý, liền đi tìm Diêu Tri, tôi đã đem đạo cụ tổ đội cho hắn.]
Nhận được câu trả lời vừa ý, Tô Nhĩ nhanh chóng nhắn lại: [ok.]
Cả đêm ngủ chưa được bốn tiếng, ngày hôm sau đi học sắc mặt hơi mệt mỏi.
Tin tức Chúc Vân bỏ nhà đi không thể giấu giếm bao lâu, rất nhanh đã truyền ra khắp cả lớp, chủ nhiệm lớp khi dạy học đặc biệt rút ra vài phút ngầm nhắc nhở học trò, thành tích không phải điều quan trọng nhất, ngàn vạn lần không được nghĩ quẩn trong lòng vân... vân.
"Cậu nói Chúc Vân thành tích tốt như vậy, làm sao lại nghĩ quẩn trong lòng?" Nam sinh phía trước nhỏ giọng hỏi.
Đúng lúc này chuông vào học vang lên.
Tô Nhĩ nói sang chuyện khác: "Thầy Diêu vào rồi kìa."
Học sinh ngồi trước lập tức xoay người lại ngồi nghiêm túc.
Diêu Tri đứng ở trên bục giảng, thấy quầng thâm mắt của Tô Nhĩ, ánh mắt khẽ nhúc nhích, đứa nhỏ này như thế nào lại so với người mới từ trong trò chơi đi ra còn trông mệt mỏi hơn?
Ban ngày không tiện nói chuyện, đợi đến lúc lớp tự học buổi tối, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-bay-dem/898525/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.