Ngày hôm sau, Viên Trạch lôi kéo Bạch Trăn đi bơi lặn, cảm giác như hai người được đến một thế giới khác. Đây là lần đầu tiên Viên Trạch đi lặn, còn Bach Trăn vì yêu cầu công việc nên thậm chí đã từng thi lấy giấy phép lặn biển rồi, anh kéo Viên Trạch bơi lặn trong đám san hô, tìm thấy rùa và cá mặt quỷ trong biển rộng, còn có cả đàn cá nhỏ đang chơi đùa.
Viên Trạch chơi tới không còn biết trời đất, quả thực chẳng hề muốn ngoi lên mặt biển, cuối cùng vẫn phải do Bạch Trăn túm lấy kéo lên bờ. Lên tới nơi Viên Trạch mới nhận ra bụng mình xẹp lép, toàn bộ thể lực đều bay mất.
Hai người ăn một bữa thịnh soạn, Bạch Trăn buồn cười lau đi hạt cơm dính trên mép Viên Trạch, đút vào miệng mình, “Chơi vui như vậy thì mai lại đi nữa, chúng ta tìm một hải vực khác.”
Lời ca ngợi thao thao bất tuyệt về đáy biển của Viên Trạch bỗng khựng lại, sửng sốt một chút, cậu cười cười với Bạch Trăn, cúi đầu tiếp tục ăn hải sản tươi.
Buổi chiều, Viên Trạch cả người thoa kín dầu chống nắng nằm nhoài trên bãi cát tắm nắng, vì công việc nên Bạch Trăn không thể phơi nắng đen đi hay để bị phỏng đỏ, cho nên đành ngồi dưới tán dù che đọc tiểu thuyết.
Ánh mặt trời rất dịu dàng, cũng không bỏng rát như trong tưởng tượng, khiến cho Viên Trạch thiu thiu buồn ngủ. Cho nên cậu không nhìn ra bãi cát sóng biển chẳng có biến hóa gì kia nữa, mà nhìn về phía mỹ nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam/2439330/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.