Nhìn Hạ Thiên rời đi, đóng cửa lại xong bãi bùn nhão Viên Trạch liền bắt đầu giày vò. Cậu đẩy Bạch Trăn ra chạy vào nhà vệ sinh, nằm nhoài trên bồn cầu bắt đầu ói, ói đến ruột gan đứt thành từng khúc, ói đến ra cả mật vàng.
Bạch Trăn đỡ cậu, chốc chốc lại vuốt lưng cho cậu, tâm trạng cũng từ khó chịu lúc ban đầu chuyển thành lo lắng. Anh biết trong tiệc sinh nhật Viên Trạch đã uống không ít, nhưng thật sự không ngờ cậu có thể để bản thân say thành bộ dạng này. Trong ấn tượng của anh, tửu lượng của Viên Trạch rất tốt, mỗi lần diễn xong đều có thể liên tiếp hạ gục một hai ba bốn người, chưa từng một lần thấy cậu say, say khướt. Hơn nữa mấy năm nay không thấy cậu uống rượu, nếu có cũng chỉ uống xoàng một ly, vẫn cách say khướt rất xa.
Tên ngưu lang kia, em lại yên tâm hắn ta như vậy, dám say thành thế này trước mặt hắn phải không?
Rốt cuộc Viên Trạch chẳng ói ra nổi cái gì nữa, mày nhíu chặt lại. Bạch Trăn cởi quần áo của cậu, đơn giản xối nước một lần rồi lau khô, mặc áo ngủ thoải mái vào ôm lên giường.
Chuẩn bị xong mọi thứ, sắc mặt Viên Trạch mới dễ nhìn hơn một chút, tuy rằng vẫn còn trắng bệch phờ phạc. Bạch Trăn ra khỏi phòng ngủ rót cho mình ly nước lạnh, anh cũng uống không ít, cầm điện thoại lên đọc tin nhắn.
Vừa nãy lúc Viên Trạch nôn dữ dội nhất di động có vang lên, nhưng Bạch Trăn không thể rảnh tay mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam/2439290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.