Căn phòng nhỏ trong siêu thị là mượn nơi nghỉ ngơi của hai vợ chồng anh chị, vừa vào sẽ ngang qua một phòng bếp rất nhỏ. Anh chủ không có ở đây, có lẽ đã đi nhập hàng rồi. Một không gian nhỏ hẹp được chị chủ thu dọn rất sạch sẽ, ngăn nắp. Xuyên qua nhà bếp chính là gian phòng được ngăn cách ra, không có cửa. Vừa vào Cố Sơ đã nhìn thấy ngay Tiêu Tiếu Tiếu.
Cô ấy ôm lấy hai chân, ngồi trên giường, cúi gằm, mái tóc dài xõa xuống che hết gương mặt. Cố Sơ sững người, đứng đực ngoài cửa, hô hấp dần dần trở nên gấp gáp. Mới có mấy ngày không gặp, trông Tiêu Tiếu Tiếu lại càng gầy gò hơn.
Tiếu Tiếu ngồi bất động ở đó, trên người mặc một chiếc sơ mi rộng thùng thình, gần như đã nhấn chìm cả cậu ấy.
“Tiếu Tiếu…” Cố Sơ nhỏ giọng gọi tên cậu ấy, nhẹ nhàng bước lên.
Bả vai Tiếu Tiếu khẽ run lên, giống như phải chịu một sự khiếp sợ rất lớn. Lát sau cậu ấy mới từ từ ngẩng mặt lên, sau khi nhìn thấy Cố Sơ rõ ràng rất kích động, bờ môi mấp máy: “Tiểu Sơ? Tiểu Sơ!”
Lúc này Cố Sơ mới nhìn rõ gương mặt của cậu ấy, nhợt nhạt tới kinh người, trên trán còn có vết thương, trên cổ có một vết bầm tím rất lớn, giống như bị người ta siết cổ. Tiếu Tiếu lại giơ tay về phía cô, cổ tay cũng có vết thương. Cố Sơ vừa nhìn thấy vết thương là lập tức hiểu ra, là dấu vết để lại sau khi bị dây xích trói buộc, chẳng trách để lại nhiều vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac/818065/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.