Người đàn ông áp sát, gần tới mức như dính vào người cô. Da đầu Cố Sơ căng ra, cô vô thức lùi lại, sống lưng liền chạm vào tường, không còn đường thoát. Chloe càng bày ra vẻ nhắng nhít, một tay chống lên tường, cúi đầu như đang hít lấy mùi hương thơm mát của cô. Cố Sơ giơ tay định đẩy anh ta nhưng anh ta đồng thời ghìm chặt hai tay cô lại. Cô cảnh giác trừng mắt nhìn anh ta nhưng quyết không nhượng bộ. Chloe nhìn cô chằm chằm đầy hứng thú, càng nhìn đôi mắt càng thâm sâu.
Cố Sơ cảm thấy ánh mắt anh ta càng lúc càng bất thường, trong lòng dấy lên hồi chuông cảnh giác. Từ lúc gặp Chloe, cô luôn cảm thấy đôi mắt ấy như chứa đựng thứ gì, cười ha ha trông có vẻ thân thiện, nhưng luôn quan sát cô, giống như đánh giá lại giống như tìm hiểu. Dọc đường trở về nhà, cô đã từng nhắc nhở anh ta “vợ của bạn không được trêu đùa”, nhưng anh ta là người nước ngoài, thật sự hiểu được ý nghĩa bên trong ư? Ánh mắt anh ta nhìn cô càng quái dị, cô càng cảm thấy anh ta có ‘mưu đồ bất chính’. Anh ta nhìn cô chăm chú đúng nửa phút, ánh sáng trong đôi mắt từ từ tắt ngấm, rồi bỗng nhiên lên tiếng: “Có lẽ… tôi thật sự có thể theo đuổi cô.”
Thanh âm trầm trầm, so với vẻ ồn ào dọc đường, lúc này đây cô cảm thấy anh ta trở nên dịu dàng khác thường. Câu nói bất thình lình này làm Cố Sơ hốt hoảng, đầu óc chợt trống rỗng, cô ngây ra tại chỗ. Chloe cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac/818057/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.