Câu này khiến La Trì cũng rất khó hiểu, nhướng mày nhìn cô.
“Em gái Cố, nghe giọng điệu câu này của cô giống như uy hiếp tôi vậy? Nhưng sao tôi không tìm được lý do bị uy hiếp nhỉ?”
Cố Sơ cười càng lúc càng gian xảo: “Anh cậy có chỗ dựa nên không sợ thật á? Còn không mau cung kính với tôi?”
La Trì mơ hồ.
“Haiz…” Cố Sơ cố tình thở dài, quay đầu nhìn Lục Bắc Thần: “Tư Tư nhà em ấy từ sau lần trước bị Lưu Kế Cường làm tổn thương không còn tin tưởng đàn ông nữa. Có bao nhiêu cậu theo đuổi mà nó chẳng ưng ý được người nào. Anh bảo phải làm sao bây giờ? Nó cũng đâu thể ở vậy cả đời. Thế này đi, anh giỏi như vậy, bên cạnh chắc chắn cũng có không ít những chàng trai trẻ tuổi, xuất sắc, có chí hướng. Để ý giúp Tư Tư nhé, chưa biết chừng nó lại đổi ý, thích một anh chàng tuấn tú nào đó.”
Lục Bắc Thần cong môi cười thầm, nhìn cô, còn phối hợp với cô thật, làm bộ như đang suy ngẫm: “Phan An cũng không tồi.”
Còn chưa đợi Cố Sơ gật đầu, La Trì đã kêu thảm thiết như heo bị mổ bụng: “Gì cơ? Phan An á? Đùa gì vậy?”
Cố Sơ bật cười nhìn anh ấy.
La Trì gẩy gẩy mũi, bắt đầu lấp liếm: “Ý của tôi là… Phan An và Tư Tư là người của hai đất nước, văn hóa khác biệt, sau này nhất định sẽ phát sinh rất nhiều mâu thuẫn.”
“Phan An cũng có dòng máu Trung Quốc mà. Với lại, anh ấy nói tiếng Trung còn lưu loát hơn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac/818003/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.