Lục Bắc Thần lái xe thẳng ra ngoại ô, càng đi càng xa, Cố Sơ cũng càng lúc càng quen thuộc. Bóng cây xanh mướt, bóng nắng lập lòe rọi chiếu qua từng kẽ lá, hắt lên tấm kính chắn gió. Sau khi từng khu biệt thự có cao có thấp, từ xa tới gần đập vào mắt, đầu ngón tay Cố Sơ bỗng lạnh ngắt.
“Bắc Thần…” Khó khăn lắm cô mới bật ra được âm thanh từ trong cổ họng.
Lục Bắc Thần cho xe đi chậm lại: “Ừm?”
“Em… Em không muốn đi nữa.” Cố Sơ siết chặt tay.
Phía trước đường hẹp, xe từ từ đỗ vào lề đường.
Lục Bắc Thần dựa ra sau ghế, nghiêng mặt nhìn cô. Cô nhìn xung quanh rồi lại cúi đầu, vặn vẹo ngón tay. Anh giơ tay ra, nâng cằm cô lên, ép cô nhìn mình. Cô ngước mắt, sóng mắt xao động.
“Không muốn đi nữa?” Anh khẽ hỏi.
Cô nhìn anh định nói gì lại thôi.
Có những lời muốn nói nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Dự cảm như sắp lật mở bí mật chiếc hộp đen như gió rít quét qua người cô. Cô muốn đối mặt nhưng lại sợ đối mặt.
Lục Bắc Thần nhìn thẳng vào cô rất lâu, buông cằm cô ra rồi tiếp tục lái xe về phía trước.
Anh đã thay cô quyết định chuyện này. Cô cảm thấy bản thân mình lúc này thật sự cần một người hạ quyết tâm cho cô nhưng cô lại mơ hồ suy nghĩ, lỡ như không giống như cô tưởng tượng thì sao?
Xuyên qua một rừng cây, lần này xe mới dừng lại hẳn.
Lục Bắc Thần ngồi im, tháo dây an toàn rồi nghiêng mặt quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac/817963/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.