Cố Sơ lấy cánh hoa quýt trang trí lên đĩa, mùi hương ngào ngạt thanh nhã hệt như cúc trắng…
So với những hình ảnh trong tưởng tượng của Cố Sơ, phản ứng của giám đốc bộ phận nhà ăn trong thực tế còn thái quá hơn, không những là hai con mắt nhỏ đang phun lửa mà còn khoa tay múa chân, cả người như sắp nổ tung tới nơi. Ông ta đi đi lại lại trong phòng làm việc. Ngoại trừ ông ta ra, giám đốc bộ phận phòng, phó tổng giám đốc khách sạn đều có mặt, khiến Cố Sơ cảm thấy mình như đang tìm đường chết.
“Thật không thể ngờ giáo sư Lục lại nghỉ ở khách sạn chúng ta, nghe nói các cấp lãnh đạo cực kỳ coi trọng vị giáo sư Lục này, chúng ta cũng không thể sơ suất.” Giám đốc bộ phận phòng lau mồ hôi trên trán, nói.
Phó tổng giám đốc nhíu mày rất chặt: “Đúng là kỳ lạ quá đi thôi. Tôi nghe nói giáo sư Lục ở lại khách sạn Danh Môn, sao lại tới chỗ chúng ta chứ?”
“Không cần biết anh ta là giáo sư Lục hay giáo sư Vương, tôi chỉ biết anh ta đang cố tình gây khó dễ.” Giám đốc bộ phận nhà ăn đi một vòng tròn cuối cùng cũng mệt nhoài, ngồi phịch xuống ghế, nhìn Cố Sơ, nói với vẻ bực bội: “Tôi thấy cô đúng là mới có tý tuổi đầu, chẳng hiểu gì cả, không hiểu thì phải hỏi chứ? Mớ rối rắm nào cũng vơ vào. Bách hoa lệnh! Anh ta gọi món Bách hoa lệnh đó! Cô có làm được không mà cô nhận? Giờ thì hay rồi, cô bảo khách sạn giải quyết, giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac/817822/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.