Trên đời này việc cần tỉ mỉ nhất chính là ăn uống…
Tháp gato bảy tầng được đẩy vào đầy lộng lẫy như thế, xuyên qua biển hoa, ngang qua những ánh mắt có thể là kinh ngạc có thể là đang xem trò vui. Khi tới trước mặt Cố Sơ, cô có thể ngửi thấy hương ngọc lan, chập chờn mơ hồ lôi kéo thần kinh, dẫn dắt ký ức.
…
“Bắc Thâm, Bắc Thâm! Khi nào anh mới có thể tổ chức cho em một bữa tiệc sinh nhật? Em thích buổi tiệc náo nhiệt vui vẻ ấy.”
“Tiệc sinh nhật? Em thích tổ chức sinh nhật đến vậy à?”
“Đón sinh nhật mà, một năm mới có một lần, đông người mới vui chứ.”
“…”
“Với cả em cảm thấy bánh sinh nhật nhất định phải tỏa ra mùi hương của hoa ngọc lan.”
“Nghĩ cũng đủ biết khó ăn cỡ nào.”
“Em đâu có nói sẽ ăn bánh gato vị ngọc lan, chỉ mong là xung quanh bánh gato bày đầy hoa ngọc lan thôi.”
“Không phải là hoa hồng à?”
“Em không thích hoa hồng đâu. Ngọc lan tuyệt lắm mà, hương vị đặc biệt, em cũng muốn làm người đặc biệt nhất. Hơn nữa, hình hoa trên bánh gato tốt nhất cũng nên là hoa ngọc lan, cả những dụng cụ phục vụ việc ăn bánh như dao dĩa gì đó cũng đều phải in hình hoa ngọc lan.”
“Ăn cái bánh gato thôi mà, không cần thiết.”
“Trên đời này việc cần tỉ mỉ nhất chính là ăn uống. Đồ ăn ngon phải kết hợp với dụng cụ đẹp mới xứng với hai chữ ‘phong cách’, ngược lại cũng vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297526/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.