Cô và người đàn ông bên cạnh đây vừa không yêu nhau vừa chẳng phải bạn, đứng quá sát bước chân không đồng đều, cũng xác định đứng dưới một cái ô là quá chật chội…
Cố Sơ cúi đầu, bất giác giơ tay chải lại mái tóc nhưng quên mất bên tai đang cài bông hoa ngọc lan, vừa chạm nhẹ nó đã rơi xuống. Lúc này cô mới chợt nhớ ra mình đang đeo hoa. Dáng vẻ ấy lại lạc vào đôi mắt Lục Bắc Thần không sót chút nào nên cô nhất thời ngượng ngập. Cô vội vàng nhặt bông hoa ngọc lan rơi bên cạnh bàn lên, muốn đút vào túi bỗng nghe thấy Lục Bắc Thần hỏi: “Sao không tiếp tục cài?”
Cố Sơ gượng cười: “Ban nãy vì cảm thấy hay hay nên mới cài, trông có vẻ khó coi nên thôi không cài nữa.”
Đóa ngọc lan còn chưa kịp thu về, Lục Bắc Thần đã cầm đóa ngọc lan trong tay cô lên. Bàn café không lớn, khoảng cách của hai người vừa đẹp. Trong lúc cô còn đang ngây ngốc, anh bèn giơ tay cài lại đóa hoa vào sau tai cô, động tác không thành thục, thậm chí còn có chút vụng về nhưng lại rất dịu dàng, như sợ dính vào tóc sẽ làm cô đau vậy.
Trên mái tóc lại tỏa lan mùi hương dìu dịu.
Anh rút tay về, khẽ nói: “Cô đeo nhìn rất đẹp.”
Cố Sơ đỏ mặt, vì lời khen của anh cũng là vì ban nãy khi thu tay về, ngón tay mảnh dẻ ấy đã chạm khẽ vào má cô. Da thịt cùng da thịt kết hợp, tuy chỉ trong khoảnh khắc nhưng vẫn lưu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297443/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.