“Không thể nào.” Lục Bắc Thần không đón lấy báo cáo mà nói thẳng thừng: “Làm lại đi.”
“Cậu có từng nghĩ rằng có thể chúng ta đi sai phương hướng không?”
Lục Bắc Thần nghiêm mặt, nhấn mạnh từng chữ: “Cậu phải tin tưởng vào những đánh giá chuyên môn của tôi.”
“Tôi biết nhưng cậu cũng nhìn thấy kết quả rồi đấy.”
“Thi thể của nạn nhân được phát hiện quá muộn, rất nhiều chứng cứ đều bị tiêu hủy, điều này có nghĩa là lượng công việc của chúng ta phải nặng nề hơn, có gì kỳ lạ đâu?”
“Cậu tự tin đến vậy sao?” La Trì nhíu mày, rướn người về phía anh: “Không phải tôi chưa từng nhắc nhở cậu, cấp trên còn đang chú ý vào vụ án này đấy, còn có rất nhiều ánh mắt đang dõi theo cậu, chỉ mong cậu phạm sai lầm.”
“Chỉ cần là chân lý thì sẽ không phạm sai lầm.” Lục Bắc Thần bình thản lạ thường: “Tôi… chính là chân lý.”
La Trì quả thực cũng phải sợ hãi vì sự tự tin của anh. Nếu là người khác nói ra câu này, anh ấy chắc chắn sẽ giễu cợt, xem thường, thậm chí còn lên tiếng sỉ nhục một trận. Nhưng Lục Bắc Thần khi nói câu này ánh mắt rất bình tĩnh, sự kiên quyết trong từng câu chữ cũng vượt xa người thường. Anh như vậy luôn khiến người ta tin tưởng một cách vô tri vô giác.
Anh ấy gật đầu, tỏ ý sẽ tiếp tục làm khám nghiệm chất độc. Khi đề cập tới vấn đề nghi phạm, trông La Trì nơm nớp lo sợ: “Thật ra chúng ta vẫn đang nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297426/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.