Đó là những tháng ngày có thể mặc sức làm theo ý mình.
Đến cả ánh nắng cũng thật ấm áp.
Cô và Bắc Thâm lưng dựa lưng ngồi trên chiếc ghế gỗ trong vườn trường, phía xa xa là cả một bãi cỏ rộng lớn, buổi chiều khi không có tiết luôn lười nhác tới nỗi khiến người ta gà gật. Anh thích chơi một trận bóng rổ cho mồ hôi ra đầm đìa, sau đó xối ào nước lạnh một cái rồi hẹn hò với cô. Nhưng Bắc Thâm hẹn hò chẳng được coi là chuyện tình cảm lãng mạn, đa phần họ đều ngồi như vậy, anh đôn đốc bài vở của cô.
Cô thường cảm thấy người mình tìm không phải một anh bạn trai mà là một ông bố.
Cam trở thành loại hoa quả không thể thiếu của cả hai. Cố Sơ luôn cắt tỉ mỉ, đặt trong một chiếc hộp đựng hoa quả rất đẹp, kết hợp với loại dĩa hoa quả đủ màu sặc sỡ như thạch để 'hiếu kính' với Bắc Thâm.
"Ngoài cam ra, em còn thích ăn loại hoa quả gì nữa?" Bắc Thâm hỏi cô.
Cô ngẫm nghĩ rồi liệt kê ra không ít loại hoa quả, cuối cùng bổ sung một câu: "Nhưng mà em thích ăn nhất vẫn là cam, vừa nhiều nước lại phong phú dinh dưỡng." Sau đó cô uể oải dựa vào người Bắc Thâm, cố tình mặt dày nói: "Không được phép nói anh không thích đấy nhá. Em thích ăn món gì là anh phải ăn món ấy, nghe rõ chưa?"
"Nghe rõ rồi. Cũng may ấn tượng của anh với món cam cũng không tệ." Bắc Thâm lật cuốn vở của cô ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297260/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.