Chiếc xe xông pha mưa gió, lao nhanh như chớp trên đường, khi tới ranh giới Thụy Lệ thì mưa cũng ngừng, đường chân trời hiện lên những tầng mây đa dạng, dày và nặng, chồng lên nhau, chạy dài vạn dặm. Có ánh cầu vồng xuyên qua mây đen, giao thoa với ánh sáng càng lúc càng rõ nét phía Tây. Vừa vào Thụy Lệ đã lập tức cảm nhận được hơi thở dân tộc nồng đậm, từ những cây đa to hay rừng cây có thể dễ dàng bắt gặp, tới những phong cách kiến trúc cao lớn, rực rỡ. Khi xe đi bên bờ sông, ngoài cửa xe những dòng nước siết ùn ùn dâng lên, La Trì chép miệng mấy tiếng: “Đây chính là dòng sông nổi tiếng sao, nhờ ‘hồng phúc’ của giáo sư Lục, tôi đã kịp nhìn thấy phong cách Thụy Lệ khi còn sống trên đời rồi.”
Lục Bắc Thần nhận ra giọng điệu châm chọc của anh ấy, không thèm đoái hoài.
“Rốt cuộc cậu tới Thụy Lệ để làm gì?” La Trì hỏi.
Dọc đường, việc Lục Bắc Thần làm nhiều nhất là nhắm mắt, tảng lờ toàn bộ phong cảnh tươi đẹp ngoài cửa sổ, cũng để ngoài tai cả những câu hỏi chốc chốc lại xuất hiện của La Trì. Cho tới khi La Trì hỏi một lần nữa.
“Cùng một câu hỏi cậu đã hỏi không dưới mười lần rồi, còn dám hỏi lần thứ mười một thì cậu lập tức xuống xe.” Cuối cùng anh cũng lên tiếng cảnh cáo.
Có đánh chết La Trì, anh ấy cũng không xuống xe, đối với hành vi của Lục Bắc Thần, anh ấy quá tò mò, thế nên để được an toàn, La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297140/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.