Không nói những lời này thì thôi, nói rồi chỉ càng khiến Kiều Vân Tiêu đầy một bụng tức. Anh ta bước tới, phẫn nộ nhìn Lục Bắc Thần, nghiến răng nghiến lợi: “Cậu quả thực là dám dùng bất kỳ thủ đoạn nào, để đạt được mục đích, cậu lại dám phóng hỏa! Đường đường là pháp y lớn, là một chuyên gia quyền uy trong mắt người khác, vậy mà lại trở thành tội phạm phóng hỏa!”
Nghe xong, Lục Bắc Thần bật cười, một nụ cười rất khẽ rất nhạt, thì hờ hững nổi trôi trên bờ môi: “Phóng hỏa? Cậu chủ Kiều lăn lộn ngoài xã hội bao năm rồi, vẫn chưa học được đạo lý chưa có bằng cớ thì đừng nói năng tùy tiện ư? Hôm nay tôi có thời gian rảnh xem qua tin tức của thành phố, vừa hay biết được tin có một khu nhà ở cao cấp nào đó khói lửa ngợp trời. Nếu tôi nhớ không nhầm hôm qua đâu có nhìn thấy lửa?”
“Chuyện này tôi biết, cậu biết, ngụy tạo khói lửa để khởi động thiết bị cảnh báo, chuyện này làm khó được cậu sao, Lục Bắc Thần?” Ngụy tạo khói lửa không khó, người hiểu hóa học đều có thể làm được, mà có thể né tránh CCTV để ngụy tạo khói lửa lại càng là người chuyên nghiệp trong số những người chuyên nghiệp, Lục Bắc Thần tuyệt đối có thực lực này.
“Nếu anh đang khen thì tôi xin nhận.”
Kiều Vân Tiêu hừ lạnh lùng.
“Cậu chủ Kiều không ngồi xuống thưởng thức trà sao?” Lục Bắc Thần chậm rãi rót trà cho cả hai: “Tôi rất ít khi uống trà nhưng nghe nói cậu chủ Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297120/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.