Sầm Vân uống một ngụm rượu vang, sau khi đặt ly rượu xuống thì nhìn lên Thịnh Thiên Vỹ. Ánh mắt bà khá kiên định, ngay cả giọng điệu cũng vậy. “Trông cậu thì có vẻ cậu muốn lấy con gái tôi, đúng không?”
Một câu hỏi cực kỳ thẳng thắn.
Hứa Đồng ngẩng đầu lên: “Mẹ…”
“Vâng, thưa bác gái. Con thích Đồng Đồng, hơn nữa con xin thề sẽ đối tốt với cô ấy, sẽ tốt với cô ấy cả đời này.” Thịnh Thiên Vỹ ngắt lời Hứa Đồng.
Hứa Đồng giật mình vì lời nói này của anh, quay đầu nhìn nhưng thấy nét mặt của anh rất nghiêm túc, không có một chút hình ảnh đùa cợt ngày thường, trái tim bất chợt như bị huých mạnh một cái, bắt đầu đập loạn. Cố Sơ ngồi bên cúi đầu ăn cơm, nhưng lại đang âm thầm quan sát nét mặt dì. Cô cảm thấy, với tính cách rất thực tế của dì, những câu hỏi tiếp theo đây chắc chắn sẽ tai quái, trực diện. Nghĩ bụng, Thịnh Thiên Vỹ cũng đường đường là người đứng đầu công ty, cô thật sự toát mồ hôi, lỡ như Thịnh Thiên Vỹ này bị hỏi đến nỗi mất hết thể diện thì phải làm sao?
“Thanh niên các cậu, mấy lời thề non hẹn biển thì dễ nói, làm thì chưa chắc đã dễ như vậy. Cả một đời nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, bỗng dưng xảy ra chuyện, đâu thể chỉ dựa vào cái miệng.” Thái độ của Sầm Vân không hòa nhã lắm: “Tôi hỏi cậu, Đồng Đồng nhà tôi không phải cô gái đầu tiên cậu thích, đúng không?”
Cho dù Thịnh Thiên Vỹ có đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297034/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.