Khoảng thời gian này Cố Sơ không uống café, ngủ sớm dậy sớm, điều chỉnh trạng thái tốt nhất để đón ngày 25. Cô cầm một chiếc cốc, lấy nước lọc, đi chân trần, gập gối lại, ngồi lên sofa, gương mặt có chút uể oải nhưng lời nói thì rất dứt khoát.
“Trước đây em đàng hoàng thi vào đó, bây giờ em cũng phải đàng hoàng thi trở về. Nếu bỏ tiền để được vào học, các bạn khác và thầy cô biết được sẽ nhìn em thế nào?”
Cô thừa nhận mình có chút tự kỷ nhưng cũng thừa nhận mình có rất nhiều khuyết điểm, khuyết điểm lớn nhất chính là ưa sĩ diện. Nhưng sĩ diện đôi lúc cũng còn tùy trường hợp. Vì Tư Tư, cô có thể hạ mình với bất kỳ ai nhưng trong việc quay trở lại đại học A thì sống chết cần danh dự.
Kiều Vân Tiêu cũng hiểu cô. Con người cô bướng đến mức mười trâu kéo không lại, từ nhỏ anh đã được lĩnh giáo đầy đủ.
“Anh tin rằng với khả năng của mình, em thi lại không thành vấn đề.” Anh thở dài: “Sau này nếu có gì cần, nhớ tìm anh.”
Câu này nói ra có vẻ hơi thừa thãi. Cho dù đã tận mắt nhìn thấy Cố Sơ mỉm cười gật đầu thì trong lòng anh cũng hiểu rất rõ kể cả có khó khăn cô cũng không dễ dàng gọi cho anh. Anh nhìn quanh nhà một lượt. Nhà Tây rất ấm cúng. Anh biết nơi đây không thể thiếu bóng dáng Lục Bắc Thần. Dù rằng anh có vô cùng không muốn đối diện với cậu ta thì cũng phải thừa nhận Cố Sơ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297013/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.