Cảnh đêm nồng đậm, trên cao là vầng bán nguyệt. Ánh trăng của mùa thu luôn tạo cảm giác thanh lạnh và bi thương, rồi lại bị ánh đèn đường xua tan cái thanh lạnh. Cố Sơ không hiểu Bắc Kinh, cũng không biết khách sạn mà Lục Bắc Thần ở lại nằm ở chỗ nào. Sau khi xe dừng, có nhân viên bảo vệ bước tới mở cửa xe. Lục Bắc Thần thanh toán tiền cho tài xế rồi giao chìa khóa cho bảo vệ bãi đậu xe. Cô cùng anh đi vào trong khách sạn, chẳng hiểu sao mặt bỗng đỏ bừng.
Dọc đường, Lục Bắc Thần vẫn luôn nắm tay cô. Anh không nói, cô cũng lặng im, chỉ cúi đầu. Mặc dù đã muộn như vậy rồi nhưng trong đại sảnh vẫn còn người, cô cảm thấy dường như họ đều đang nhìn mình vậy. Vào trong thang máy, Lục Bắc Thần rút thẻ phòng ra quẹt rồi bấm nút đi lên.
Thang máy chuyển động, từ từ lên cao.
Trái tim của Cố Sơ cùng bò lên theo từng chút một.
Cô không biết đây là khách sạn nào, cũng chưa định hình được nó nằm ở vị trí nào của Bắc Kinh, chỉ thấy nó rất xa hoa cao quý, phù hợp với thân phận của anh. Còn cô, cứ thế cam tâm tình nguyện cùng anh về khách sạn, tại một thành phố lạ lẫm, vào một đêm tối khác với Thượng Hải. Cô cảm thấy sự kích động trong lòng hệt như lần đầu tiên gặp anh vậy.
Cô thử rút tay về nhưng lại bị Lục Bắc Thần nắm chặt. Cô ngước mắt nhìn anh nhưng anh không nhìn cô, những con số phía trên thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296939/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.