Ánh mắt cô đầy nghi hoặc nhưng câu hỏi cứ quanh đi quẩn lại nơi cổ họng, nhả không ra, nuốt không trôi. Lục Bắc Thần nhìn thấy, cũng hiểu rõ trong lòng, nói với cô: “Hứa Đồng đã giấu cảnh sát một số chuyện.”
Giấu cảnh sát một số chuyện.
Câu nói này giống như một phán quyết, chọc thủng tình hình trước mắt của Hứa Đồng, nói gì tới Thịnh Thiên Vỹ. La Trì sành sỏi trong công việc phá án, bình thường mặc dù cười hi hi ha ha nhưng khi phá án thì tuyệt đối không hàm hồ. Hứa Đồng có ý che giấu, La Trì chắc chắn sẽ nhận ra, nói chi tới hỏa nhãn kim tinh của Lục Bắc Thần. Nhưng Lục Bắc Thần không nói thêm gì nhiều nữa, còn về việc vì sao anh cho rằng Hứa Đồng có chuyện giấu giếm thì anh không nhắc một chữ. Anh không nhắc, Cố Sơ cũng không còn cách hỏi nên đành thôi.
Một bữa cơm ăn chầm chậm tới tám rưỡi, khi Lục Bắc Thần thanh toán, Cố Sơ đứng dậy đi vào nhà vệ sinh. Trong lúc đợi cô ra thì di động của anh vang lên, anh ngước mắt nhìn số gọi tới, con ngươi hơi rụt lại.
Anh lẳng lặng nhận máy, là Thịnh Thiên Vỹ.
Qua sóng điện thoại, giọng anh ta nghe rất lạnh lẽo, từ từ rõ ràng lại giống như đang cắn từng từ. Anh ta nói: Lục Bắc Thần, cậu thắng rồi.
Lục Bắc Thần không nói gì, đầu kia cũng không cúp điện thoại ngay.
Vọng qua sóng điện thoại là hơi thở của hai người.
Cuối cùng Thịnh Thiên Vỹ vẫn chẳng nói thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296923/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.