Lục Bắc Thần rất ít khi tỏ ra trẻ con. Bao nhiêu năm nay, Cố Sơ muốn nói là từ hồi đại học tới giờ, số lần thấy anh giở tính giở nết chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Dĩ nhiên, điều này liên quan tới tính cách của anh, kiểu đàn ông bẩm sinh đã ương bướng, chất đàn ông trong máu rất mãnh liệt thế này, nếu không phải là một hoàn cảnh cực kỳ thoải mái, anh tuyệt đối sẽ không hạ thấp mình; bây giờ còn liên quan cả tới lĩnh vực của anh, ngành pháp y đã trói buộc sự ngạo mạn của anh nhưng cũng luyện rèn cho anh sự lý trí.
Một người đàn ông lý trí quả thực sẽ khiến người ta rất khó được nhìn thấy vẻ trẻ con của mình.
Nhưng hôm nay Cố Sơ đích xác đã được mở rộng tầm mắt.
Bình thường khi cả hai cùng được nghỉ, Lục Bắc Thần sẽ cùng cô đi dạo phố. Mỗi lần như vậy, cô đều hân hoan như một đứa trẻ, bước vào chi nhánh, chỉ hận không thể gom hết mẫu mới nhất để thử một lượt. Còn anh thì bình thản, điềm đạm như một trưởng bối, kiên nhẫn chờ đợi, bao dung cho sự vui mừng quá đỗi của cô.
Cho dù cô có kéo tới anh tới xem đồ nam, anh cũng chỉ thử đơn giản một hai bộ, thậm chí có khi còn lười thử. Thế nên Cố Sơ luôn cảm thấy thật ra anh không thích đi mua sắm cho lắm.
Lúc này đây, cô đã bị hai anh em nhà kia bỏ xa mấy mét, nhất thời mất đi cảm giác ưu việt khi được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296685/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.