Gương mặt Lục Bắc Thâm đờ ra.
Dáng vẻ ấy quả thực khiến Cố Sơ không đành lòng. Nhưng cô biết, việc đã đến nước này, Lục Bắc Thâm phải nói sự thật. Loại thuốc mới đó và cái gọi là “Vu Linh” chính là mấu chốt của vụ án này. Mặc dù ngoài mặt La Trì tỏ ra nhẹ nhàng nhưng cô có thể cảm nhận được trái tim anh ấy đang căng ra dây đàn.
Vì dường như trước mắt đã là bình minh, chỉ cần Lục Bắc Thâm lên tiếng thì mọi nghi vấn khó hiểu đều sẽ được lý giải.
Lục Bắc Thâm có lên tiếng nhưng lại khiến La Trì hoàn toàn thất vọng.
Anh ấy nói: “Tôi không biết Vu Linh là gì”.
La Trì bực dọc, “Sao cậu có thể không biết được? Hà Nại chẳng phải chính là Vu Linh sao?”.
“Vì sao Hà Nại lại là Vu Linh?” Lục Bắc Thâm hỏi ngược lại.
Câu hỏi ấy khiến La Trì vò đầu bứt tai. Anh ấy bỏ miếng bánh bao chay qua một bên, “Cậu không biết Vu Linh? Thôi được rồi, thế thuốc là như thế nào?”.
Lục Bắc Thâm hỏi: “Thuốc?”.
La Trì lập tức mang lọ thuốc tới, “Cái này”.
“Nói thật là tôi không biết đây là thuốc gì.” Lục Bắc Thâm thở dài, “Tôi chỉ biết rằng uống nó vào sẽ khiến một số cơn đau của tôi dịu bớt”.
Thấy La Trì lại định căn vặn, cậu bổ sung: “Năm xưa tôi để lại di chứng, loại thuốc này có thể kiểm soát”.
La Trì cảnh giác, “Di chứng gì?”.
Lục Bắc Thâm trả lời đường hoàng: “Về mặt thần kinh, thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296644/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.