Đang mải suy nghĩ, Lục Bắc Thâm bỗng túm chặt lấy tay anh. Anh ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt căng thẳng của Lục Bắc Thâm. Lục Bắc Thần nhìn sâu vào biểu cảm của nó. Anh chợt có một dự cảm, dự cảm này chính là những lời nó nói ngay sau đó. Một giây sau, nó đã rành mạch nói.
“Anh à, Hà Nại không thể gặp chuyện được.”
Thần giao cách cảm, nếu dùng cho các cặp đôi yêu nhau thì gọi là lãng mạn, nhưng khi áp vào tình cảm anh em thì cảm giác không còn tốt đẹp như vậy nữa. Giống như khi trước anh đuổi theo Cố Sơ tới đảo Cổ Lãng, đứng bên bức tường sơn ấy vừa nhói lòng vừa đau đớn. Bây giờ anh mới hiểu nỗi đau khi đó là muốn nhắc nhở anh rằng Bắc Thâm từng đến đây. Bây giờ, Bắc Thâm chưa nói ra ý định, anh cũng đã loáng thoáng cảm nhận được.
Không sai, Hà Nại không thể gặp chuyện, ít nhất thì trước khi loại thuốc mới được điều chế thành công, hắn tuyệt đối không thể gặp chuyện. Nếu không, bệnh tình của Bắc Thâm biết phải làm sao? Nếu Bắc Thâm không nói dối thì với tiền tài và nhân lực của bố, đã tìm không ít chuyên gia tới trị bệnh cho nó nhưng nó chỉ dựa dẫm vào Hà Nại, chứng tỏ Hà Nại là niềm hy vọng duy nhất của nó.
Nếu không phải vì bệnh tình phát tác, Lục Bắc Thâm sẽ tuyệt đối không để lộ Hà Nại ra. Nói cách khác, nó và Hà Nại như kiến bò trên cùng sợi dây nên sau khi tỉnh dậy mới không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296640/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.