Mình sắp lấy anh ấy rồi! Mình sắp làm vợ anh ấy rồi!
Não bộ của Cố Sơ đang hóa đá nhưng đôi mắt vẫn còn tỉnh táo. Bây giờ cô mới nhận ra hôm nay anh ăn mặc rất nghiêm chỉnh. Áo sơ mi không một nếp nhăn, các cúc áo cũng được cài rất chỉnh tề. Cô bỗng nhiên nhớ ra sáng nay trước lúc đi khỏi nhà, cô định giúp anh chọn quần áo nhưng lại từ chối một cách bất thường, tự lựa chọn mất gần nửa tiếng đồng hồ… Sau đó, cô giương mắt nhìn anh rút một chiếc cà vạt từ trong cặp ra, thắt một cách thuần thục.
Từ đầu tới cuối, cô luôn ở trong trạng thái khó hiểu, mọi suy nghĩ đều trở nên vụn vặt. Cô lẩm bẩm: “Chẳng phải anh không giỏi thắt cà vạt lắm sao…”.
“Có em ở bên cạnh, bớt tự phải làm việc nào hay việc ấy.” Anh chỉnh lại cà vạt.
Mí mắt cô giật giật, câu này phải chăng có thể hiểu là: Cô bị lừa? Lục Bắc Thần vuốt lại tóc và chỉnh lại áo cho cô rồi bắt đầu dặn dò: “Lát nữa chụp ảnh cứ tự nhiên một chút là được, đừng căng thẳng”.
“…”
“Còn nữa, họ bảo em ký tên vào đâu thì em cứ ngoan ngoãn ký vào đó, hiểu chưa?” Anh như phụ huynh đang căn dặn con trẻ vậy.
Cố Sơ nuốt một ngụm nước bọt, mấy lần định hỏi gì đó nhưng câu hỏi cứ mắc lại trong cổ họng. Lục Bắc Thần giơ tay ra vỗ vỗ đầu cô, cất giọng cưng chiều: “Nhớ hết những lời anh nói chưa?”.
“… Ừm.”
“Nhớ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296632/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.