Đừng tiếp tục tiến về phía trước nữa, em rất trân trọng người bạn như anh. Em không muốn tới cuối cùng cả bạn bè cũng không làm được…
Kiều Vân Tiêu lại tới.
Một buổi sáng mùa thu ngập tràn ánh nắng, bớt đi cái bí bách của mùa hạ, có thêm chút thanh ngọt dễ chịu, chẳng bao lâu nữa mùi hương hoa quế sẽ ngập tràn, vị ngọt sẽ lan khắp phố lớn ngõ nhỏ. Trạm y tế phường được bên cạnh một gốc cây cổ thụ trong tiểu khu. Lúc khám bệnh, gốc cây sẽ trở thành địa điểm tập trung quan trọng. Cây mùa hạ rợp bóng, tới mùa thu sẽ trở nên um tùm. Gió thổi qua, những chạc cây sẽ sàng lọc ánh sáng, để lại những bóng nắng loang lổ trên bàn khám.
Từ xa, Tiêu Tiếu Tiếu đã nhìn thấy Kiều Vân Tiêu. Anh bước đi như tắm trong ánh nắng, những tia sáng ngược chiều hắt lên chiếc sơ mi xám đậm của anh, khiến anh trông càng tùy hứng và thoải mái. Nhưng cô cố tình né tránh, tảng lờ việc anh xuất hiện.
Kiều Vân Tiêu bước lên chào hỏi cô, các đồng nghiệp xung quanh tò mò nhìn sang. Tiêu Tiếu Tiếu lấy lý do công việc đáp qua loa mấy câu. Kiều Vân Tiêu ngẫm nghĩ rồi ung dung đi xuống xếp hàng. Cả một hàng dài, Kiều Vân Tiêu đếm số đầu người, phía trước anh còn phải đến bốn chục người, mồ hôi lạnh chợt bò dọc sống lưng, thế này thì đến năm tháng nào mới đến lượt anh? Suy nghĩ một chút, anh vỗ vai ông cụ tóc bạc trắng đứng trên. Ông cụ đang cầm máy thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296600/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.