Đừng quan tâm nhiều như thế, thoải mái yêu quan trọng hơn hết thảy, nếu không đánh mất rồi sẽ hối hận cả đời…
Lục Bắc Thần hỏi thăm và kiểm tra kỹ lưỡng cho Lục Bắc Thâm. Cố Sơ nhìn rất rõ, Lục Bắc Thần đang lo lắng đầu mút dây thần kinh của anh ấy bị tổn thương, vết thương ngoài da có mấy chỗ. Ở đây không có máy móc chuyên nghiệp, thế nên việc kiểm tra bằng tay và hỏi han trở thành phương thức quan trọng nhất. Lục Bắc Thâm trả lời từng câu một. Cuối cùng Lục Bắc Thần cũng yên tâm, ngoài việc bị chấn động não nhẹ thì xương chân của anh ấy cũng bị gãy nhẹ, tóm lại cần phải nằm yên dưỡng bệnh.
Suốt cả quá trình, Hướng Trì không hề có cơ hội xen ngang. Giữa chừng lại có thêm mấy đồng nghiệp trong tổ y tế cũng nhìn thấy cảnh này. Hướng Trì tinh mắt, mặc dù không ưa người đàn ông trước mắt nhưng không thể không thừa nhận rằng anh quả thực rất chuyên nghiệp. Không những chuyên nghiệp, khi giải quyết công việc này, dường như từ người anh tỏa ra một ma lực, một ma lực có thể chi phối người khác. Trong lúc băng bó cho Lục Bắc Thâm, mấy đồng nghiệp trong tổ y tế trở thành chân sai vặt cho anh, anh cần gì là họ lập tức “dâng lên”.
Kéo Cố Sơ sang một bên, Hướng Trì hạ thấp giọng hỏi cô: “Cậu ta rốt cuộc có phải là bác sỹ không?”.
Cố Sơ chỉ im lặng mỉm cười.
…
Công việc chụp ảnh của Tòa soạn vì vết thương của Lục Bắc Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296555/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.