Trong quá trình Cố Sơ và Đại Long “thương lượng”, Lục Bắc Thần không tham gia câu nào, để mặc cho cô lý luận. Đại Long đi rồi, Lục Bắc Thần mới mỉm cười vỗ tay, Cố Sơ thấy anh có ý trêu chọc bèn nói: “Em đang tranh giành lợi ích cho anh đấy. Anh thì hay rồi, chỉ biết ngồi xem trò vui”.
“Vì vở kịch này hay mà.”
Cố Sơ nhìn anh chằm chằm, bĩu môi: “Em chẳng biết anh đang nói gì”.
“Ý anh là vở kịch cáo mượn oai hùm này hay lắm.” Lục Bắc Thần cố nhịn cười.
Cố Sơ trừng mắt, “Ai mượn oai hùm?”.
Lục Bắc Thần đưa tay về phía cô. Cô nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, anh lại kéo cô vào vòng tay. Cô biết anh có chuyện muốn nói, nên yên lặng nằm trong lòng anh. Nhưng anh chỉ yên lặng dựa cằm lên đỉnh đầu cô. Cố Sơ ngẫm nghĩ, nói: “Tối nay La Trì bỗng nhiên thân thiện với Kiều Vân Tiêu”.
“Ừm.” Anh không hề ngạc nhiên.
Trầm mặc một lúc, cô lại nói tiếp: “Thật ra em cảm thấy chỉ có mình La Trì giúp đỡ là không đủ”.
“Ngữ Cảnh cũng sẽ tới đây.”
“Thế à…”
Ngữ khí của cô có phần hụt hẫng.
Anh nghe ra nhưng không vạch trần, chỉ khẽ mỉm cười.
So với sự trầm lặng của anh, rõ ràng “đạo hạnh” của Cố Sơ vẫn còn thấp. Cuối cùng vẫn không đè nén được “mưu đồ” trong lòng, cô hắng giọng: “Thật ra em cảm thấy bên cạnh nên có nhiều người hơn mới được, Cống Tốt không giống Thượng Hải, ở đây có quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296537/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.