PHẦN 1 
Khi Lục Bắc Thần tỉnh lại, anh tựa như đã sang một thế giới nào khác. 
Ánh nắng ngoài phòng bệnh rất nhạt nhòa, khiến cả phòng bệnh cũng trở nên trắng nhợt theo, hoàn toàn đồng nhất với màu áo bệnh viện anh đang mặc trên người. Chẳng biết anh đã ngồi đó đờ đẫn bao lâu, có lẽ lâu tới cả một thế kỷ. 
Mọi chuyện trên thế gian này chỉ trong chớp mắt đã thay đổi, huống hồ sau khi phải trải qua một khoảng thời gian khổ sở như sống gần hết đau khổ cuộc đời? 
Cánh cửa phòng bệnh bật mở, anh không quay đầu lại cũng biết đó là ai. 
Ngư Khương, cô gái mà anh nhận ra là khá hiếu kỳ về anh. 
Nhưng cách đó không lâu, cô ấy đã nói với anh rằng, hàng loạt những ca phẫu thuật lớn nhỏ chẳng thể cứu vãn được dây thần kinh bị chèn ép của anh. Cánh tay phải của anh coi như bỏ, không những vậy, bây giờ ngay cả việc đi lại đối với anh cũng rất khó khăn. 
Không cần cô ấy nói, anh cũng hiểu được điều này. Anh có thể giữ được tính mạng này sau vụ tai nạn giao thông đã là may mắn vạn phần rồi, cái giá phải trả là anh trở thành một người từ nay không bao giờ cầm được dao phẫu thuật lên nữa. 
Sau khi trải qua một lần sống chết giao thoa, điều tàn nhẫn nhất chắc có lẽ là khi ký ức vẫn còn rõ nét. Thì ra xác suất để một người bị mất trí nhớ sau khi xảy ra một va chạm nặng nề là cực kỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2296440/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.