Khi ba mẹ của Khánh Linh vừa đi vào phòng khách thì bác Khuê lên tiếng gọi lớn :
- Lan ! Lan con bác Liêm có phải không ? Lan ơi mình là Khuê đây đã hơn ba mươi năm rồi chúng ta không gặp nhau bạn có nhớ mình không ?
Mẹ Lan lúc này cũng đứng sựng người lại lấy tay dụi mắt mấy lần rồi như đã nhận ra bạn cũ vui mừng đi đến ôm chầm lấy bác Khuê nói :
- Đúng là Khuê rồi , ngày ấy nhà bạn chuyển nhà mình đã khóc rất nhiều trong năm đầu bạn chuyển đi chúng ta còn viết thư cho nhau nhưng qua năm thứ hai thư mình viết gửi cho bạn toàn bị trả về ...
Bác Khuê cũng mừng mừng tủi tủi thanh minh :
-Tại ba mẹ mình chuyển nhà thêm hai , ba lần nữa nên thư của bạn đi lạc luôn mà mình cũng nhớ nhầm địa chỉ thế là thư mình gửi cũng bị trả lại may mà ngày hôm nay chúng ta được gặp lại nhau mình vui quá bạn ngồi xuống ghế để mình nhìn rõ bạn hơn xem nào .À mà Khánh Linh là con gái của bạn sao ? Hèn chi mà ngay ngày đầu tiên con bé đến nhà mình thì mình cứ ngờ ngợ như đã gặp con bé trước đây giờ thì mình khẳng định con gái của bạn giống bạn lắm Lan à .Khánh Linh con mau đưa nước cam lên mời ba mẹ con uống cho đỡ khát nhanh lên...
Khánh Linh đang còn đứng ngây ra vì nghe được câu chuyện cảm động về tình bạn của mẹ và bác Khuê nên khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-tai-ngo/2828654/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.