Quốc Minh biết cô suốt một ngày này vất vả chuẩn bị hai mâm cơm tươm tất nên mới bị thương thì cũng có chút đau lòng hỏi thêm :
- Em có mệt không ?
Khánh Linh thu tay không trả lời câu hỏi của anh mà đứng lên nói:
-Tôi về phòng đây cũng muộn rồi anh uống nước chanh rồi nghỉ ngơi nha .
Nói xong Khánh Linh đi ra khỏi phòng anh đi xuống lầu nhẹ nhàng mở cửa phòng bác Khuê xem bác đã ngủ chưa thấy bác ngủ ngon thì cô mới yên tâm đóng cửa trở về phòng mình nằm trên giường nhớ về khoảnh khắc lúc anh giới thiệu cô với bạn bè của anh cô là bạn gái rồi anh còn hôn lên má cô mà nước mắt cô bất giác chảy ra bởi cô nghĩ khoảnh khắc đẹp ấy có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra nữa vì đó chỉ là anh diễn cho mọi người xem mà thôi nhưng cô lại luyến tiếc nụ hôn ấy của anh . Có người sẽ nói cô ngu muội biết tình yêu này cô dành cho anh sẽ không có kết quả nhưng con tim yếu đuối của cô lại chỉ hướng về anh như vậy người đau khổ sẽ chỉ có cô mà thôi nhưng cô lại không thể ngăn cản bản thân yêu anh nên chỉ đành chịu đựng nỗi đau này một mình mà thôi.
Sáng hôm sau Khánh Linh dậy sớm đi chợ về đang định đi vào phòng bếp thì nghe tiếng anh đang nói chuyện với bác Khuê , mẹ anh hỏi :
-Tối qua con giới thiệu với đồng nghiệp Khánh Linh là bạn gái rồi con còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-tai-ngo/2828640/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.