Quốc Minh vừa nói vừa nhìn cơ mặt của Khánh Linh đã giãn ra thì mới tiếp tục nói thêm :
- Anh xin lỗi vì đã không quan tâm em trước nhưng anh nói thật đó là phản xạ tự nhiên khi có người kêu đau thì anh sẽ kiểm tra cho trước còn em ấy cứ mạnh mẽ cứng rắn chịu đựng không chịu hé răng nên anh mới không kịp nhận ra là em bị thương, còn cái chủ nghĩa độc thân anh nói với mẹ chẳng qua là anh chống chế để mẹ khỏi ép anh đi xem mắt để lấy vợ thôi chứ gặp mặt mẹ là mẹ lại kể khổ có mỗi thằng con trai mà không chịu lấy vợ nhưng kể từ khi lăn lộn một đêm vài hiệp với em rồi thì anh bị nghiện luôn mà em không biết suốt những tháng em rời đi anh trải qua như thế nào đâu ,trong đầu anh thì luôn nghĩ đến dáng vẻ yêu kiều e thẹn xấu hổ của em khi ở dưới thân anh khiến cho cậu nhỏ cứ dựng lều trại xong đâu đó chán chê rồi lại tự xìu xuống đáng thương lắm .
Khánh Linh nghe thấy anh nói mấy lời biến thái thì lườm anh lên tiếng :
- Anh nói năng cho đứng đắn tí xem nào ....bác sĩ gì mà trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến chuyện ấy ấy...đúng là người ta nói trẻ không chơi già sinh tật mà , thôi anh về đi em mệt quá muốn nằm nghỉ một lúc .
Quốc Minh nghe thấy cô thay đổi cách xưng hô thì vui vẻ mặc kệ quần áo trên người ướt nhẹp năn nỉ thêm :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-tai-ngo/2828614/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.