Editor: Vi Vi
~~~~~~~
Tôi chưa bao giờ tin tưởng duyên phận, cũng không tin cái gọi là định mệnh đời mình, nhưng tôi luôn luôn tin tưởng rằng những thứ đó chúng ta sẽ chẳng thể nào buông bỏ được, vào ngày nào đó chúng ta vẫn sẽ gặp lại nhau.
Mỗi khi gặp được một người, tôi đều cầm lòng không đậu hỏi một câu: Thanh xuân cậu có đau không?
Không thể không thừa nhận, tôi vẫn luôn day dứt những năm tháng tuổi trẻ kia, vẫn luôn làm tâm ta đau, mỗi giây mỗi phút.
Ở đoạn giây phút tốt đẹp ấy, chúng ta có một cái bắt đầu đầy ấm áp vui sướng, câu chuyện của chúng ta đáng lẽ phải là vui vẻ tiêu sái làm bạn chí cốt của nhau, giục ngựa băng băng cùng đám bạn thưởng ngoạn du hoa. Nhưng chuyện xưa lại bỗng nhiên trong nháy mắt thay đổi cốt truyện, ai nấy cãi nhau đến đỏ mặt tím người, câu trước so với câu sau càng cay nghiệt hơn. Cuối cùng trở mặt thành thù, không hỏi lẫn nhau.
Rất nhiều cảm xúc hỗn độn lẫn vào, tự nhiên sẽ có rất nhiều tiếc nuối, cũng có càng nhiều sự tình càng muốn quên lại càng trở nên khắc sâu.
Tôi cho rằng chúng ta liền như vậy mà kết thúc, vĩnh viễn kết thúc mọi thứ.
Nhưng vào một cơn mưa tháng tư nào đó, tôi bước trên con đường lầy lội chốn nông thôn, thế nhưng ngoài ý muốn lại lần nữa gặp lại anh.
Đương nhiên, tôi cùng anh không phải quan hệ tình yêu, chỉ là bạn bè bình thường.
Tôi đứng sau một thân cây phía xa trộm nhìn anh.
Anh đứng trước một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-khong-dau/1418162/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.