Thịnh An đi vào ngồi nhà đã lâu không về, liền nhìn thấy Mạc Tiểu Bắc đang ngồi cùng với bà nội trên sofa trong phòng khách.
“Mạc tiên sinh.” Thịnh An có chút ngạc nhiên. Cậu ấy không thể không thừa nhận, con người có lúc thật là kì lạ. Chính vào không lâu lúc trước, cậu ấy vẫn còn cảm tạ Mạc Tiểu Bắc 8 năm trước đã cứu bà nội cậu ấy. Nhưng chính vào ngày hôm qua, sau khi nghe những lời nói của ‘Sở Hàm’, cậu ấy lại không biết phải đối mặt với Mạc Tiểu Bắc như thế nào nữa. Dường như chiếc cân tiểu ly trong lòng cậu ấy, từ sự tin tưởng ban đầu đã lệch sang sự hoài nghi.
Mạc Tiểu Bắc lúc này ngước đầu lên nhìn cậu ấy cười: “Thịnh An, cậu trở về rồi.”
Thịnh An gật đầu.
Bà cụ Thịnh lúc này đứngn dậy, bà ấy nhìn Thịnh An hết sức xúc động nói: “An An của bà, con xem như cũng trở về rồi.”
Thịnh An đi tới, sau khi đặt món quà tặng mà cậu mua trong tay xuống nói: “Sắp đến trung thu rồi, con mua một chút đồ cho bà.”
Bà cụ Thịnh lập tức mắt ngấn lệ: “An An của bà, con rốt cuộc cũng đã lớn rồi.”
Thịnh An mỉm cười, cậu ấy còn muốn nói điều gì đó, Mạnh Khuê Minh đúng lúc này lại đi vào.
“Bố.” Thịnh An gọi một tiếng.
Mạnh Khuê Minh khuôn mặt lạnh lùng nói: “Anh còn về nhà làm gì thế? Tôi chẳng phải đã nói, chỉ cần đi ra khỏi chiếc cửa này, thì anh mãi mãi đừng có nghĩ đến việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-hon-nhan/3387442/chuong-26.html