Tôi đã bị nhốt trong căn phòng này bảy ngày, bất kỳ tiếng động nhẹ nào cũng đủ làm tôi suy sụp.
Đây là một căn phòng xi măng hình hộp rất lớn, tối tăm và ẩm ướt. Lúc tôi tỉnh lại từ trong hôn mê thì phát hiện mình và sáu người khác bị nhốt ở đây.
Trong chúng tôi có ông chủ doanh nghiệp tư nhân hơi béo, có bà mẹ trẻ ở tuổi đôi mươi và cũng có học sinh nghèo như tôi.
Lúc đầu mọi người đều nghĩ rằng đây chỉ là một vụ bắt cóc bình thường, còn tán gẫu động viên tinh thần qua lại nhưng sự việc cũng không phải như thế.
Tối hôm đó có một người đàn ông lạ bước vào. Quần áo của anh ta rất kỳ lạ, anh ta mặc bộ quần áo da màu đen không thấm nước và đội chiếc mũ giống mũ bảo hiểm trên đầu, chỉ để lộ đôi mắt. Anh ta vứt đủ đồ ăn thức uống cho chúng tôi sau đó đưa một người đi.
Chẳng mấy chốc, chúng tôi nghe thấy tiếng cắt của cưa điện từ căn phòng bên cạnh kèm theo tiếng la hét của người vừa bị kéo đi, tiếng hét đau đớn thảm thiết ấy kéo dài hai đến ba tiếng đồng hồ mới kết thúc. Chúng tôi đều bị hoảng sợ trước tình huống bất ngờ này. Đến khi tôi phản ứng lại thì hai chân đã mềm nhũn như một vũng nước, ngay cả hô hấp cũng run rẩy. Đam Mỹ Hài
Mỗi đêm sau đó đều sẽ có một người bị đưa sang phòng bên cạnh. Khả năng cách âm của bức tường rất kém, tôi thậm chí có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-muoi-bay-dem/2574743/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.