Đại Âm thức dậy một hồi lâu sau giờ nghỉ trưa nhưng vẫn không thấy Trần Nghiêu quay lại , mãi cho đến khi tiếng chuông chuẩn bị vang lên, Trần Nghiêu và Từ Giai Như một trước một sau vào lớp.
Sắc mặt của hai người không tốt, hốc mắt Từ Giai Như còn đỏ hoe.
"Cậu và cô ta? Có chuyện gì vậy?" Đại Âm vội vàng ghé sát vào, nhỏ giọng hỏi.
Trần Nghiêu ngồi ở trên ghế chậm rãi thở hắt ra, điều chỉnh cảm xúc rồi đáp: "Vừa rồi cô ấy đi tới phòng nghỉ, nhìn thấy tớ và Lâm Trưng cùng nhau..."
"Chết tiệt!" Đại Âm không thể tin được, "Cô ta làm sao vậy!"
"Từ Giai Như đã đi theo tớ vài lần, nhưng tớ không chú ý." Trần Nghiêu cụp mi, nghĩ đến chuyện xảy ra vừa rồi, tâm trạng cô thật sự rất tệ.
"Vậy, mọi chuyện thế nào?"
"Không sao đâu." Lúc ấy cô mới từ phòng nghĩ đi ra , vừa mở cửa đã thấy Từ Giai Như đứng bên ngoài, nháy mắt trên lưng Trần Nghiêu toát ra một tầng mồ hôi.
Vẫn là Lâm Trưng bình tĩnh đi ra và giải thích rằng giữa trưa hai người đã đi báo cáo với giáo viên và phụ huynh về chuyện học bổ túc, Từ Giai Như trừng mắt lườm cô một hồi lâu rồi mới bỏ qua.
Buổi tối khi về đến nhà, Trần Nghiêu gọi điện thoại cho Lâm Trưng, sợ hãi nói về chuyện buổi trưa: "...Thật nguy hiểm. Ngộ nhỡ cô ấy thật sự nháo đến giáo viên thì em không biết phải làm sao nữa."
"Em nghĩ những gì anh nói là giả?"
Trần Nghiêu sững sờ: "Không phải sao?"
Lâm Trưng có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-mua-he/571750/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.