Du Hàm bên cạnh đột nhiên đứng yên, Trần Nghiêu ngẩng đầu: "Làm sao vậy?"
Cô nhìn theo tầm mắt của anh, phát hiện Lâm Trưng đang cầm ô đi tới: "... Anh trai."
"Đi ra ngoài cũng không nhớ mang ô, còn làm phiền người khác đưa em về." Giọng nói vẫn lạnh lùng như trước, mang theo một chút bất đắc dĩ.
Du Hàm rất dễ dàng nghe ra sự thân thiết trong lời nói: "Không sao, anh là anh trai Trần Nghiêu? Tôi là Du Hàm, tôi và cô ấy là bạn học cùng lớp thời cấp hai..."
Trần Nghiêu không biết tại sao Lâm Trưng lại chỉ trích cô trước mặt người khác, nhất thời cảm thấy có chút tủi thân.
"Còn không lại đây?" Lâm Trưng không đáp lại Du Hàm mà cúi đầu nhìn Trần Nghiêu đang đứng dưới ô.
Cô hơi bĩu môi đi đến bên cạnh anh, lúc này anh mới nhìn Du Hàm: "Cảm ơn anh đã đưa Trần Nghiêu trở về, vất vả rồi."
Không hiểu sao trong lòng Du Hàm dâng lên một cảm giác kỳ lạ, kỳ thật từ lúc nhìn thấy cái người gọi là anh trai Trần Nghiêu này, anh đã cảm thấy có gì đó không thích hợp, nhưng cũng không chỉ ra được là không thích hợp chỗ nào: "Không sao, đây là điều tôi nên làm. "
Trần Nghiêu cảm ơn và nói lời tạm biệt với Du Hàm, sau đó theo Lâm Trưng đi vào tiểu khu.
Du Hàm vẫn đứng đó, nhìn bóng lưng hai người trong màn mưa, không khỏi nhíu mày.
Anh trai? Anh nhớ rằng Trần Nghiêu là con gái một...
Vừa nghĩ đến đây, chàng trai còn chưa đi bao xa phía trước đột nhiên duỗi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-mua-he/571700/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.