Tám giờ sáng, Trần Nghiêu bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức, cô mơ màng ghé vào tai: "Xin chào..."
"Tỉnh rồi à?" Giọng nói của Lâm Trưng có chút khàn khàn từ điện thoại truyền đến.
"Ừm...Chưa..."
"Bữa sáng anh treo ở bên ngoài cửa, nhớ ra lấy."
Trần Nghiêu dụi mắt ngồi dậy: "Anh trai, anh đi ra ngoài sao?"
"Ừ, có việc phải làm."
"Chuyện gì vậy..." Ngày hôm qua sao không nghe thấy anh nói gì.
Lâm Trưng dừng lại: "Tuần này anh không đến phòng tập, huấn luyện viên thúc giục. Em nhớ ra lấy đồ ăn sáng, có biết chưa?"
"Ồ."
"Được rồi, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, anh cúp máy đây."
Không đợi Trần Nghiêu nói gì anh đã kết thúc cuộc gọi.
Ngồi vào bàn ăn bánh bao và cháo nấm trắng đường phèn, Trần Nghiêu chậm rãi nhớ lại cuộc điện thoại vừa rồi.
Tại sao cô cảm thấy rằng giống như Lâm Trưng không muốn gặp cô...
----
Trong phòng thi đấu đang đánh nhau kịch liệt, Lâm Trưng ngồi một mình trên băng ghế tựa bên cạnh sân nghỉ ngơi, hơi cúi người, khuỷu tay chống lên đầu gối, hai bàn tay đan vào nhau, xuất thần nhìn xuống đất.
Cả đêm anh không ngủ, sau khi dục vọng khô nóng trong cơ thể giảm xuống, anh trào dâng sự tự trách và hối hận.
Anh nhìn bản thân hết lần này đến lần khác, đột nhiên cảm thấy mình trở nên xa lạ, mỗi khắc ở nhà đều khiến anh nhớ lại những gì mình đã làm...Chỉ còn một chút nữa thôi là mọi chuyện không thể vãn hồi được nữa.
Kể từ bữa tối hôm đó...Không, kể từ khi chiến tranh lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-mua-he/571693/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.