Các dấu vết trên băng vệ sinh cuối cùng sạch sẽ.
Trần Nghiêu xé miếng băng vệ sinh vứt đi, thay quần lót sạch vào. Chỉ vì kỳ kinh nguyệt, cô đã chịu đựng không tiếp xúc gần gũi với Lâm Trưng suốt ba ngày, điều này khiến mỗi lần ôm nhau anh đều cứng ngắc, cô cũng rất xấu hổ.
Dù sao anh đã hứa là sẽ không bao giờ đẩy cô ra nữa.
Vì lời hứa của anh, Trần Nghiêu cảm thấy thoải mái hơn một chút, cô cần sự an toàn mà Lâm Trưng mang lại.
Buổi chiều đến nhà anh để làm bài kiểm tra, Trần Nghiêu thay một chiếc áo phông trắng và quần short denim[1]
"Thời gian kiểm tra vẫn là hai tiếng..." vẻ mặt Lâm Trưng vẫn nhàn nhạt
"Ừm, em biết. Anh trai, anh đi nghỉ ngơi một lát đi, không cần trông em."
Bị cô cắt ngang, anh dừng lại, gật đầu đem tờ giấy đặt lên bàn, đứng dậy đi vào thư phòng đọc sách.
Đến giữa cửa liếc nhìn cô một cái, Trần Nghiêu nhíu mày, cầm bút viết đi vẽ lại trên giấy nháp. Lâm Trưng kiểm tra thời gian, đi tới huyền quan thay giày rồi đi ra ngoài.
Còn mười phút nữa thì anh quay lại, rửa sạch, cắt trái cây vừa mua đặt vào trong vựa hoa quả, Trần Nghiêu đã ngưng làm bài và đang duỗi lưng.
Nhìn thấy thứ trong tay Lâm Trưng, Trần Nghiêu vui vẻ đứng dậy nhận lấy: "Anh trai là tốt nhất!"
"Dâu tây có thể hơi chua..."
"Em thích chua một chút, không sao." Cô cầm lấy một cái nĩa nhỏ, nóng lòng cắn một miếng, "Hmm! Ngon lắm..."
Lâm Trưng ngồi xuống đưa cho cô xem tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-mua-he/571686/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.