Đi một vòng từ phố đi bộ, có một con đường ngắn dẫn đến cổng phía bắc của tiểu khu, gần tòa nhà nơi họ ở hơn.
Trần Nghiêu chỉ đường: "Anh trai, từ chỗ này đi thôi."
Lâm Trưng gật đầu, hai người chậm rãi đi cạnh nhau.
Con đường này tương đối hẹp, ít người qua lại, gần đó có quán bar và KTV, ánh đèn rực rỡ. Vì thế chẳng ai dám đi qua con đường này một mình.
Trần Nghiêu đột nhiên nói: "Anh à, anh có nhớ cái đêm sau kỳ thi tuyển sinh cấp ba không? Em đã gọi điện cho anh. Chính tại đây, em đã gặp một người say rượu. Lúc đó em rất sợ..."
Lúc đó Trần Nghiêu đến nhà người cô ở thành phố lân cận để lấy đồ sau khi thi xong, khi về thì hơi muộn, cô mang theo đồ cộng thêm chân bị đau nên cô đã đi đường tắt này.
Đèn trên lối đi mờ mịt, một người đàn ông cao to nồng nặc mùi rượu đứng tiểu trong bóng tối, nghe thấy tiếng chân loạng choạng bước ra, Trần Nghiêu giật mình.
Cũng may cô phản ứng nhanh, lấy điện thoại di động ra bấm số cho Lâm Trưng: "Anh trai, em tới ngay, anh đợi một chút!"
Giọng nói lớn và run rẩy rất dễ nhận thấy.
Cô nói chuyện với Lâm Trưng và sải bước về phía trước mà không nhìn sang bên cạnh, Trần Nghiêu vẫn nhớ như in chân của mình lúc đó rất yếu.
Ngay khi ra khỏi con đường này, cô bắt đầu chạy hết cỡ, Lâm Trưng đang đứng đó định tìm cô. Khi Trần Nghiêu nhìn thấy bóng dáng của anh, ngay lúc đó, tất cả sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-mua-he/571670/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.