Khi nhận được đề thi do chính Lâm Trưng đưa, Trần Nghiêu trong lòng âm thầm thở dài, cô biết ngay mà.
Một tờ giấy mỏng gồm đủ các dạng đề từ đơn giản đến nâng cao, những dạng đã ôn tập trong ba ngày này.
Lâm Trưng dành chút thời gian để làm đề thi đại học những năm gần đây, không phải là trước đây không làm, mà là không làm với mục đích phân tích, đếm các dạng câu hỏi và điểm số.
Đối với những thứ đã quá am hiểu, không cần lòng vòng xuy xét thêm quá trình gì nữa.
Nhưng đối với Trần Nghiêu thì cần có quá trình luyện tập và hình thành trí nhớ.
Bài kiểm tra kéo dài trong hai giờ, Trần Nghiêu bình tĩnh lại và làm các câu hỏi, lần đầu tiên cô cảm thấy đề thi môn toán không quá khó. Rốt cuộc, cô có một loại tự tin mà Lâm Trưng mang lại cho cô.
Bài làm cũng nhanh chóng được đánh giá, Lâm Trưng không cần nhìn đáp án, đầu bút không ngừng di chuyển, không tới hai phút đã tổng kết điểm.
Trần Nghiêu ngồi cách anh hai thước không dám nhìn: "Sao rồi ạ?"
Ngón tay Lâm Trưng xoay xoay bút, trên mặt không chút biểu cảm nhìn qua: "Hừ."
Nó tệ lắm à? Tại sao anh có biểu cảm này?
"Anh trai...Em xin lỗi, em...Em sẽ làm lại tốt hơn...Anh đừng tức giận..." Cô thấy anh im lặng không nói tiếng nào, trong lòng chợt hoảng hốt, theo bản năng nói xin lỗi.
Vội vàng đứng lên để bày tỏ thái độ, Trần Nghiêu dường như muốn bật khóc.
Cô làm sao có thể ngốc như vậy, người đứng nhất toàn trường đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-mua-he/571668/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.