Thoáng chốc thời gian trôi qua rất nhanh, tính từ ngày đại hỷ đến giờ cũng được ba ngày. Hôm nay chính là ngày lại mặt của nàng. Nghĩ đến việc phải về nhà cũ, nàng có chút nhức đầu. Mặc cho nàng và người nhà họ Đỗ có bao nhiêu ghét, bao nhiêu oán giận nhưng tục lệ truyền thống của dân tộc thì cũng không thể bỏ được, nếu bỏ thì chính xác là nàng không còn mặt mũi nhìn tổ tiên nữa rồi.
Nàng tính toán thời gian, đầu giờ tỵ đã xin phép cha mẹ đưa Tống Mãnh về nhà cũ. Nhưng mà đời ai biết trước được chữ ngờ, Tống Thần bữa trước bị nàng cho ăn tát đã lặn mất tăm, nay tự nhiên lại từ đâu xuất hiện, đủng đỉnh đi tới nói:
" Tẩu tử, đầu óc của đại ca có chút vấn đề, đưa ra ngoài lỡ gây chuyện thì lại phiền phức, chi bằng để ta cùng tẩu đi."
Nghe tới đây nàng giận quá hoá cười, Tống Mãnh bên cạnh nghe không hiểu nhưng mà hắn cũng biết đây là có người muốn tới giành vợ hắn, Tống Mãnh đột nhiên tức giận, tay nắm chặt tay nàng, mắt trừng trừng nhìn Tống Thần.
Như phát giác được gì đó, Tô Phá Nguyệt quay sang, vỗ vỗ lên mu bàn tay đang nắm chặt của Tống Mãnh, hắn ngoan ngoãn thả lỏng ra một chút nhưng vẫn cứng rắn nắm lấy, không buông.
Nàng sắc bén nhìn Tống Thần, lạnh giọng nói với gã:
" Chồng ta là Đại thiếu gia nhà họ Tống không phải nhị thiếu, đi lại mặt tất nhiên là phải đi cùng chồng, chàng nói có đúng không A Mãnh?! "
Tống Mãnh mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-that-than-cua-to-pha-nguyet/182629/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.