Không chờ lâu Đỗ Nhạc đã cùng nàng xách hành lý lên xe ngựa trở về, Phác Luân tuy có chút tiếc nuối nhưng cũng không dám giữ lại, sợ rằng hoàng thượng sẽ đổi ý đem quân truy bắt hai người bọn họ. Rất nhanh đã về tới thôn, bởi vì không ai biết trước hắn trở về nên cũng không có người ra đón, trời chỉ vừa hừng sáng, mọi người cũng chưa dậy hết, hai người cứ yên tĩnh mà về tới cổng nhà.
Lần này đi, vui có mà buồn cũng có, điều làm hắn cảm thấy bất ngờ nhất chính là Manh Manh của hắn cũng rất hung dữ, tuy vậy nhưng hắn lại bị sự hung dữ của nàng làm cho yêu mất rồi, phải giữ thật chặt nếu không lại có kẻ xấu tới cướp mất nàng.
Phía dưới vạt áo hắn bỗng có chút động đậy, theo bản năng hắn nhìn xuống, khuôn mặt nàng hiện ra, cả thế giới như bừng sáng, nàng nói:
" Ca ca, chúng ta về tới nhà rồi."
*
Buổi tối như thường lệ hắn nấu cơm xong, cùng nàng thưởng thức một bữa tối thật vui vẻ, tuy nhiên lần này lại có sự khác biệt rất lớn đó là, nàng đã không còn ngồi đối diện với hắn nữa mà là ngồi thẳng vào lòng hắn luôn rồi. Lòng hắn tự nhiên thấy ngọt ngào, ấm áp hơn rất nhiều, chỉ cần thấy nàng vui vẻ hắn cũng sẽ hạnh phúc theo.
Tuy nhiên, chẳng biết vô tình hay cố ý, hôm nay nàng mặc áo rất rộng, từ trên nhìn xuống hắn có thể thấy hết cả khe rãnh của nàng, cả hai bầu ngực nhỏ cũng không thoát khỏi tầm mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-that-than-cua-to-pha-nguyet/1518169/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.