Dậy sớm thế sao, Justus Jonas?
- Ông làm tôi sợ quá, ông Carter!
- Tôi cứ tưởng, một thám tử tử tế phải là người luôn luôn cảnh giác chứ.
- Tôi không nghe tiếng bước chân ông. Lần thảm dày nuốt chửng mọi tiếng động.
- Thảm là phải như thế.
Casper Carter mặc một bộ comple màu đen giống hệt như bộ hôm trước. Justus cân nhắc, liệu vị chủ nhân "người đêm" này có ngủ chút nào không.
- Cậu không lang thang cả đêm đấy chứ?
Justus lắc đầu.
- Tôi tỉnh dậy sớm và đi xem quanh một chút.
- Tôi đang tò mò chờ nghe bản báo cáo của cậu đây - một nụ cười mảnh sắc thấp thoáng trên làn môi Carter. Nửa tiếng nữa sẽ có bữa điểm tâm trong phòng ăn - ông ta xoay đi và biến vào một trong những khoảng hành lang.
Bữa điểm tâm hết sức nghèo nàn và khô khan: Justus và ông Carter ngồi bên một chiếc bàn ăn dài, trong một căn phòng quá rộng, ăn bánh mì trắng và uống trà đắng màu đen, trà không đường. Đi kèm với bánh mì chỉ có duy nhất một loại pho mai và một loại mứt nghiền. Bữa ăn chỉ có thế.
Cô Mathilda sáng nào cũng rán trứng hoặc làm Omelett hay một thứ tương tự. Trong ngôi nhà của gia đình Jonas luôn có bánh bột ngô và nước cam vắt, cộng thêm ít nhất ba loại mứt nghiền khác nhau, đấy là còn chưa nói đến các loại bơ lạc. So sánh với nơi đó thì bữa ăn ở đây là khẩu phần của nhà tù. Justus cố uống rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-canh-cua/1871778/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.