Đi tới quân doanh thì trời đã sẩm tối, nơi này chỉ cách thành Cẩm Dươngbị nước Vệ chiếm đóng hai mươi dặm. Sơ Không vừa tới doanh trại đã hănghái đi sắp xếp tác chiến công thành, ta nằm trong lều của tướng quân, ôm bụng, yên tâm nghỉ ngơi. 
Dẫu thế giới bên ngoài lều kia có rốiren thế nào ta vẫn ung dung thoải mái, đó chính là cảnh giới cao nhấttrong cuộc đời mà ta theo đuổi. 
Hơn nữa cơ thể hiện tại của takhông thích hợp ở chung với các binh sĩ khác, vậy nên ta vẫn ngủ ở trong lều của tướng quân, ở cùng tướng quân cả tối. Ban ngày Sơ Không bận tới độ chẳng thấy mặt mũi đâu, ta vẫn ngủ trong lều. Chẳng mấy chốc trongquân đã có tin đồn tướng quân thích nam sủng, ngay cả ra chiến trườngcũng không rời xa được. Tự trong lòng, ta ấm ức thay cho Sở Thanh Huy đã chết kia, tự nhiên mang tiếng xấu. 
Ngày nào ta cũng thong dongtự tại, còn Sơ Không lại thắp nến cả đêm nghĩ chiến thuật trong lều, hắn đã quên mong muốn chạy trốn ban đầu của chúng ta, ta cũng bất cẩn quênkhuấy mất… 
Dáng vẻ khoác áo giáp đầy nghiêm túc hiện tại này củahắn cực kì giống Lục Hải Không. Khi đó Lục Hải Không phải gánh mối thâmthù, không thể cười nổi, tuổi còn trẻ mà đã ra vẻ già dặn, đối xử vớimọi người vừa xa cách lại vừa đề phòng, mỗi lần nhớ tới tấm lưng thẳngtắp của hắn là ta lại mềm lòng, ngay cả bây giờ cũng thế. Lúc đó takhông biết thương người khác, cũng không hề an ủi Lục Hải Không dù chỉmột lần… 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-kiep-xui-xeo/1271437/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.