Sở Lạc Ninh quay đầu nhìn em trai của mình, dấm này chua quá rồi nha, để anh trai gọi hội ra cho em nhá.
Sở Ninh Dực ngẩng đầu nhìn con trai áp út đang xem tivi. Sở Lạc Ninh quả quyết đặt quân cờ trong tay xuống rồi đứng dậy: “Mẹ đang làm gì thế, để con giúp mẹ nào!”
Quý trọng tính mạng, rời xa vùng chiến sự của ba. Sở Lạc Duy: “...”
Người nào vừa mới bảo gọi hội cho em hả?
Cho nên tình anh em là cái quái gì, tuyệt đối không thể dựa dẫm được, cứ nhìn anh ruột của anh đi, đó chính là ví dụ tốt nhất đấy.
***
Thành phố J, quân doanh.
Lúc Cố Tỉ Thành nhận được tin này thì cũng là lúc anh vừa mới kết thúc giai đoạn thứ hai của đợt huấn luyện, đang chuẩn bị bước vào kỳ chuẩn bị của giai đoạn thứ ba.
Cố Tỉ Thành biết bọn họ đã đem toàn bộ tài nguyền đều đổ cho anh, vậy nên anh nhất định phải lấy được một đội ngũ có khả năng một đầu một nghìn.
Thế nên thật ra áp lực của Cố Tỉ Thành lớn hơn bất cứ ai khác.
Nhất là lúc biết địa điểm diễn tập, anh chợt nảy ra một suy nghĩ khác.
Đợt diễn tập quân sự lần này là để cho anh chọn được nhân tài, hơn nữa lại chọn ở một chỗ không có người. Nếu như đến lúc đó có chuyện gì không may thì anh chính là người phải gánh vác trách nhiệm lớn nhất.
Thế nhưng chuyện này đã vô hình chung khiến Cố Tỉ Thành nghĩ ra một hạng mục huấn luyện mới, nếu như xử lý tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891990/chuong-3658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.