Kiều Vi Nhã đột ngột khựng lại, vội vàng lắc đầu, đáp lời, “Không có gì, không có gì, tôi đi xem xem tối nay ăn gì.”
Sở Lạc Duy kéo cổ ra ngoài, sau đó đặt một nụ hôn lên môi cô, “Được rồi, cậu muốn ăn gì? Để tối làm.”
Anh từng nói rồi, chỉ cần cố là bạn gái anh, anh có thể nấu cơm cho cổ cả đời.
Sở Lạc Duy tuyệt đối không nuốt lời đâu.
Kiều Vi Nhã nhìn người đàn ông đã buông mình ra để đi vào bếp rồi lại cúi đầu nhìn mình, ngoài một khuôn mặt trồng cũng được ra, cô rốt cuộc có thứ gì đáng để Sở Lạc Duy có lòng với cô như vậy?
Hai người ở bên nhau, cô không cần làm tất cả việc nhà, thế nào cũng cảm thấy hạnh phúc này thật khó tin.
Mà Sở Lạc Nhất bị anh trai đầu độc vẫn đang nghĩ tới độ đáng tin của chuyện này. Nếu như Cố Tử Thành dám làm như thế thật, vậy thì anh chết chắc rồi!
Mà trước khi đi chứng thực, Sở Lạc Nhất xem lại tin tức một lần nữa, không có tiến triển gì, cố liên lạc với Kiều Nhã Nguyễn.
Điện thoại vừa thông đã nghe thấy giọng Kiều Nhã Nguyễn mang theo ý cười từ đầu dây bên kia vọng tới, “Chú Tư nhà con vừa mới nói rằng con cũng sắp gọi điện tới rồi, sao con thiêng thế?”
Sở Lạc Nhất: “...”
“Mẹ nuôi, vậy mẹ cũng biết con định hỏi gì phải không ạ?” Sở Lạc Nhất lí nhí hỏi.
“Chuyện này phần nhiều là do người phụ nữ kia trả thù thôi, không có chuyện gì lớn đâu, bên phía Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891916/chuong-3584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.