“Tôi biết rồi.” Cố Tử Thành vừa nói vừa nhìn thẳng vào mắt của Sở Lạc Nhất. Anh bất giác siết chặt
di động trong tay, theo bản năng muốn lên tiếng giải thích điều gì đó.
Sở Lạc Nhất bế Tiểu Quỷ Quỷ, đứng ở đầu cầu thang nhìn chòng chọc vào người ngoài cửa.
Cố Tử Thành hạ di động xuống, lời giải thích lại không hề được nói ra, anh chỉ xoay người rồi rời khỏi nơi này.
Sở Lạc Nhất cắn môi, cố gắng không để bản thân phải khóc nấc lên.
Tiểu Quỷ Quỷ thấy người ngoài cửa đã đi mất, cánh tay nho nhỏ cũng thu lại. Nhóc bĩu môi tựa vào lòng Sở Lạc Nhất.
“Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.” Sở Ninh Dực đứng trên lầu, nói.
Tiểu Quỷ Quỷ nghe thấy tiếng của ông ngoại liền vươn tay, muốn ông ngoại bế một cái.
Sở Ninh Dực bước xuống, ôm lấy cậu cháu trai rồi đặt bé lên cổ của mình. Tiểu Quỷ Quỷ lập tức vui trở lại. Nhóc cười khanh khách muốn ông ngoại đưa nhóc ra ngoài chơi.
Sở Lạc Nhất vừa nhìn dáng vẻ vui vẻ của Tiểu Quỷ Quỷ, vừa tựa vào đầu vào cầu thang nhìn Sở Ninh Dực mang Tiểu Quỷ Quỷ đi chơi.
Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
Trước đây cổ với Cố Tử Thành chỉ đơn thuần là yêu đương qua mạng, bọn họ chưa từng gặp mặt. Thế nhưng chuyện hôn nhân không giống như chuyện yêu đương qua mạng. Cô không thể vĩ đại đến mức để Cố Tử Thành thoải mái đi làm chuyện của mình.
Lúc Cố Tử Thành chưa rõ sống chết, cô không dám hận anh, bởi vì cô chỉ cầu Cổ Tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891888/chuong-3556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.