“Tần tổng?” Sở Vi ngẩng lên.
Thư ký không khỏi run bắn mình, gần như muốn ôm đùi Sở Vi mà gào khóc, ngươi là yêu nghiệt đâu đến, mau trả Phó tổng dịu dàng lại đây.
“Vâng, là Tần tổng ạ?
“Mời Tần tổng vào phòng khách đợi một lát, tôi sẽ tới ngay” Sở Vi nói xong đứng dậy chỉnh lại quần áo của mình, sau đó thấy thư ký của mình chạy nhanh như một làn khói. Trước đây sao anh không chú ý tới việc cô có thể chạy nhanh được như vậy nhỉ?
Lúc Sở Vi vào phòng tiếp khách, Tần Mặc đang đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
“Sao Tần tổng lại có nhã hứng tới đây thế này?” Sở Vi nói, kéo lại sự chú ý của người kia.
Tần Mặc quay lại thấy Sở Vi vừa bước vào, “Chuyện riêng”
Sở Vị thoáng khựng lại, nghiêm túc nhìn về phía Tần Mặc.
“Giữa tôi và Tần tổng có chuyện riêng gì à?” Sở Vi nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng anh cũng đã lờ mờ đoán được ra là chuyện gì rồi.
Tần Mặc khẽ cúi đầu chỉnh lại vạt áo của mình, không biết đang che giấu điều gì, sau đó mới ngẩng lên nhìn Sở Vi, “Chuyện riêng, là chuyện của Triệu Hân Hân”
“Chuyện của Triệu Hân Hân thì Tần tổng nên đi tìm cô ấy, tại sao lại tới tìm tôi?” Sở Vị trả lời rất nhanh, như thể bị người ta phanh phui ra điều gì đó, lại giống như đang quyết đoán bắn ra một tín hiệu nào đó.
“Tôi biết Triệu Hân Hân từng thích cậu” Tần Mặc đi tới, lúc còn cách Sở Vi một bước chân thì dừng lại, “Cho nên cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891861/chuong-3529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.